CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Thiên Sứ Bóng Đêm


Phan_19

Chương 20: Anh Là Ai?


Đó là người con trai mà 500 năm trước em đã yêu sao?

Thay đổi rồi... tất cả thay đổi rồi! Kể cả anh, Kazuo.

-- Naomi --

Kiba lướt nhanh qua biên giới, lao vút ra khoảng không ngoài vũ trụ. Đôi cánh anh cứ đập liên tục không ngừng nghỉ, mắt không ngừng tìm kiếm xung quanh.

“Đến rồi sao, anh trai?”

Tiếng nói của Kazuo cất lên khiến Kiba dừng lại. Anh nhìn quanh, chẳng có gì ngoài một màu đen kịt, tối tăm, lạnh lẽo.

“Thằng khốn, mày ra đây mau!” – Kiba thét lớn vào không gian trước mặt.

Sự im lặng kéo đến, tuyệt nhiên không có một động tĩnh nào. Đôi mắt đỏ quạch đầy căm phẫn của Kiba cố gắng nhìn trong khoảng không màu đen để tìm kiếm một cử động dù thật nhỏ. Anh rút kiếm, hết xoay người qua bên trái rồi lại xoay qua bên phải. Căng thẳng... Căng thẳng đến nghẹt thở.

“Kiba...”

Xoẹt!

Tiếng nói ấy vừa phát ra, ngay lập tức, Kiba vung gươm lên và chém không khoan nhượng. Thật không may, một bàn tay đã kịp thời giữ chặt lưỡi kiếm của anh lại.

Anh nhìn chằm chằm kẻ cả gan làm chuyện vừa rồi. Là cha anh – Quỷ vương.

Kiba nhìn phía sau lưng cha mình, hàng ngàn binh sĩ đứng xếp hàng dài trong im lặng, chờ đợi một mệnh lệnh. Và bên phía bên phải của Quỷ vương, là thần Vũ Trụ.

“Cha cũng đến sao?” – Tiếng của Kazuo vang lên khiến mọi người kinh ngạc, đảo mắt nhìn xung quanh.

“Con ở đâu, Kazuo??” – Quỷ vương la lớn đầy uy lực.

“Rất gần mọi người, nhưng... cũng rất xa mọi người.” – Giọng của Kazuo vẫn đều đều, giống như hắn đang ghé sát tai từng người một và nói vậy. Rốt cuộc, hắn đang ở đâu?

“Kazuo!!!” – Kiba gào lên, đầy tức giận – “Ra đây mau!”

Sự im lặng bao trùm khắp mọi nơi. Ai cũng nín lặng chờ đợi. Điều gì sắp xảy ra tiếp theo?

Trong khoảng không tối tăm trước mắt mọi người, Kazuo từ từ xuất hiện với một nụ cười đầy ghê rợn. Đôi mắt đỏ quạch của hắn nhìn lướt qua một lượt từng người, rồi đột ngột dừng lại ở thần Vũ Trụ.

“Ngài cũng tới sao? Thật là vinh hạnh cho tôi quá!” – Giọng Kazuo đầy giễu cợt.

“Kazuo, lần này thì ngươi muốn gì đây?” – Thần Vũ Trụ bình thản hỏi.

Kazuo im lặng trong mấy giây, nhìn binh đoàn hùng hậu ở phía sau lưng Kiba và Quỷ vương. Hắn lại nhếch môi, cười đầy đắc ý. Binh đoàn này so với hắn thì chỉ đáng là cỏ rác, phẩy tay một cái là chết hết. Điều trở ngại duy nhất trong kế hoạch lần này của hắn là Kiba. Hắn đã có cách chặn đường, ngăn không cho anh làm hỏng chuyện của hắn. Tóm lại, Kazuo tin rằng mình đã nắm chắc phần thắng trong tay. Vũ trụ này sẽ là của hắn, và hắn sẽ lại được ở bên Naomi... một lần nữa.

“Kaori đang ở đâu hả?” – Tiếng của Kiba làm Kazuo bị kéo về thực tại.

“Yên tâm đi anh trai, cô ấy vẫn khỏe mạnh.” – Đây có lẽ là lần đầu tiên mà Kazuo nói chuyện bình thản được với Kiba.

Kiba nghiến răng. Anh thật không hiểu Kazuo muốn gì ở Kaori. Tại sao lại kéo cô vào cuộc chiến này?

“Hai ngươi, mau đi lên và hộ tống hoàng tử lại đây.” – Quỷ vương quay người ra sau, nói với hai tên lính. Chúng tuân lệnh, lập tức bay tới gần Kazuo.

“Hoàng tử, đức vua cho gọi người. Xin người hãy theo chúng tôi.”

Kazuo đứng im, bất động một lúc. Rồi đôi tay hắn đột ngột đưa lên cao và...

Xoẹt!

Hai tên lính bị chém ngọt, tan biến vào không trung.

“Kazuo!!!” – Quỷ vương gào lên đầy căm phẫn.

Gương mặt của Kazuo hiện tại không còn tí cảm xúc nào. Hắn như một con dã thú, lao vào binh lính một cách điên cuồng.

“Kazuo, dừng lại!!!” – Thần Vũ Trụ gào lên, nhưng đã quá muộn. Kazuo lao vào trong hàng binh lính, xé xác từng tên một. Máu bắn ra, rơi xuống khoảng không vô tận. Thân thể của Kazuo lúc này cũng dính đầy thứ màu đỏ tươi ấy. Hắn nhìn cha và anh trai mình, miệng nở một nụ cười ngoác đến tận mang tai. “Chấp nhận là kẻ thua cuộc đi.”

Kazuo lao vào thần Vũ Trụ với một tốc độ thật nhanh, thật điên cuồng. “Thần Vũ Trụ, người sẽ là nạn nhân đầu tiên.”

Hắn giơ cao nanh vuốt của mình lên, chuẩn bị chém một đường ngang người thần Vũ Trụ. Đúng lúc đó, một thanh kiếm đột ngột chặn ngang, đỡ lấy mười ngón tay của hắn.

Kazuo ngây người một lúc lâu. Gương mặt này, mái tóc này...

“Naomi?”

“Đủ rồi đấy, Kazuo, anh mau dừng lại đi!” – Giọng Naomi đầy nghiêm nghị lẫn cả nài xin.

“Tại sao... em...” – Kazuo ấp úng.

“Là ta đã đưa cô ấy đến!” – Nữ hoàng của Thiên Sứ đột ngột xuất hiện kế bên Naomi.

Kazuo nhìn xung quanh. Một binh đoàn thiên sứ đang ở ngay sau lưng hắn. Hàng ngàn Thiên sứ đang tỏa ra hào quang trắng, ánh mắt đầy nghiêm nghị nhìn chòng chọc vào hắn.

“Naomi, tránh ra. Anh phải hoàn thành kế hoạch của mình.” – Vừa nói, Kazuo vừa hất thật mạnh Naomi sang một bên, lao vào thần Vũ Trụ.

“Kazuo!!!” – Naomi gào lên, khiến hắn khựng lại vài giây, nhìn cô. Đôi mắt hắn như một cục băng, không có cảm xúc. Naomi rùng mình, sợ hãi. Cô sợ hãi chính người mà mình yêu.

“Anh là ai?” – Bất giác, khóe mắt của Naomi chảy dài nước mắt, đôi môi của cô mấp máy buông ra một câu hỏi trong vô thức.

“Naomi, vẫn là anh đây, Naomi!” – Kazuo ngay lập tức thu tay, bay lại gần Naomi, nhưng cô lùi xa ra. Thân người cô run lên, đôi tay từ từ đưa thanh kiếm chĩa thẳng về phía hắn.

“Trả lại... Kazuo cho tôi!” – Cô nấc lên – “Trả lại anh ấy của ngày xưa cho tôi.”

“Naomi...” – Kazuo bay tới gần, nhưng cô vẫn để nguyên kiếm chĩa thẳng vào hắn. Đôi tay nhỏ nhắn run bần bật trong sợ hãi.

“Trả anh ấy lại cho tôi!! Đồ ác quỷ!!!” – Cô gào lên, nước mắt rơi xuống, bay lơ lửng trong không trung.

Kazuo bất động. Chưa bao giờ hắn thấy Naomi tức giận như vậy. Nhưng kế hoạch vẫn là kế hoạch, hắn vẫn phải tiến hành.

Hắn cúi mặt, quay lưng bay đi, mặc cho con tim đang đau xé theo từng tiếng nấc của Naomi.

“Kiba!” – Kazuo bay về phía anh trai mình.

“Tao sẽ giết mày, Kazuo.” – Kiba gầm lên.

“Được thôi! Nhưng anh phải thắng được chiến binh của em đã.” – Hắn nhún vai, bình thản nói, thầm nghĩ rằng đây sẽ là một trận đấu rất hay.

Kazuo quay mặt về phía không gian tối om, đảo mắt nhìn một lúc, rồi la lớn. “Ra đây đi nào, Kaori!!!”

Kiba thoáng kinh ngạc. Kaori? Đó có phải là một sự trùng hợp không? Anh hy vọng linh cảm của mình sai, sai hoàn toàn. Không thể nào là cô được.

Từ trong bóng tối, một đôi cánh nửa đen nửa trắng xuất hiện. Mái tóc đỏ ấy, thanh kiếm ấy... Kiba tưởng chừng như bị điện giật. Không thể nào! Anh sẽ chiến đấu với người con gái mà anh yêu sao?

“Chúng ta bắt đầu được rồi chứ, anh trai?” – Giọng của Kazuo đầy vẻ đắc ý.

Kaori lúc này tựa như bị một con quái vật nhập vào. Đôi cánh mang hai màu đen và trắng. Mắt một bên đỏ, một bên là xanh ô liu. Làn da trắng tái nhợt, thân người phát ra một thứ ánh sáng đỏ huyễn hoặc và kỳ dị.

“Kazuo, mày đã làm gì cô ấy hả?” – Kiba tức giận, lao tới, chĩa thẳng kiếm về phía tên em trai đáng chết của mình.

Nhưng có một điều anh không bao giờ ngờ tới.

Keeng!

Kaori lao tới và đỡ cho hắn.

“Cái quái gì...” – Kiba không tin vào mắt mình. Chưa kịp định thần, Kaori đã lấy kiếm hất anh ra, chĩa thẳng mũi kiếm vào cổ anh.

Kaori đã không còn là Kaori. Cô lúc này có thể giết Kiba một cách không nhân nhượng. Kiba nhìn cô, không biết có nên chiến hay không. Anh không muốn làm cô bị thương. Anh đã làm cô bị thương quá nhiều lần rồi.

“Kiba, ngươi phải chết.” – Giọng của Kaori cực nhỏ, nhưng đủ cho Kiba có thể nghe thấy.


Chương 21: Sẽ Mãi Mãi Ở Bên Nhau ( Phần 1 )


Cơ thể của Kiba như muốn đóng băng lại. Tại sao lại là cô? Tại sao lại là Kaori? Tại sao lúc nào anh và cô cũng là đối thủ của nhau...?

“Xông lên nào...” – Kazuo thì thầm vào tai của Kaori. Cô giơ cao kiếm lên, giáng thẳng một đòn nhắm ngay vai của Kiba. Rất nhanh, anh né kịp.

“Kaori!!!” – Kiba gào lên, nhưng có vẻ như cô không còn chút ý thức gì về anh, về sự “nương tay” dành cho anh. Trong đầu cô lúc này chỉ có giết, giết và giết.

Kaori tiếp tục lao tới Kiba thật nhanh. Không thể chịu đựng được nữa, anh rút kiếm, đỡ đòn của cô. Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, tạo nên thứ âm thanh chói tai quen thuộc.

Kiba liếc nhìn Kazuo. Rốt cuộc hắn đã điều khiển Kaori như thế nào? Điều đáng nói là phép thuật của Kaori không hề suy giảm, thậm chí còn tăng lên rất nhiều. Bình thường cô đã mạnh, bị điều khiển như lúc này còn mạnh hơn.

Dòng suy nghĩ của Kiba bị cắt đứt khi Kaori đột ngột thu kiếm, chĩa thẳng và lao về phía anh. Anh né sang một bên, đồng thời kiếm đưa lên, chĩa thẳng vào cổ cô. “Mình phải làm gì đó, cho cô ấy nhớ lại.”

Anh biết bây giờ chỉ còn một cách.

“Kazuo...” – Kiba lên tiếng – “Nếu như mày muốn để cô ấy đấu với tao...”

Miệng của Kiba khẽ cong lên, nở một nụ cười đắc ý.

“...Tao sẽ chiều mày đến cùng.”

Vừa nói xong, cánh tay đang cầm kiếm chĩa thẳng vào cổ Kaori của Kiba đã bị cô hất văng ra. Cùng lúc, cô lao tới, chém một đường. Kiba bay lên để né, những sợi tóc màu hung đỏ rơi ra, bay bay trong khoảng không. “Kaori, em không phải là một kẻ yếu mềm. Vậy nên, xin lỗi em. Anh chỉ còn cách này để đưa em trở lại.”

Kaori rút từ sau lưng ra thêm một thanh kiếm nữa, nhìn Kiba với đôi mắt sắc lạnh và đầy chết chóc. Song, cô lao lên, một thanh chĩa thẳng về phía anh, một thanh chuẩn bị giáng một đòn xuống người anh.

Kiba không chịu thua, nhanh tay rút thêm một thanh kiếm ra, đỡ cả hai đòn cùng lúc. Kaori lùi lại một chút, rồi lại lao đến, chém. Kiba chỉ đỡ chứ không làm gì khác. Anh phải tìm cơ hội để có thể giải được phép thuật ra khỏi người cô.

“Tia chớp...” – Kaori lầm bầm trong miệng, môi nở một nụ cười. Cô lùi lại tầm ba mét, rồi lao đến anh, thật nhanh.

“Kiba, cẩn thận!!! Đòn tia chớp...” – Nữ hoàng la lên thật lớn cảnh báo. Kiba nhìn Kaori, cô xuất hiện trước mặt anh đúng ba giây, rồi biến mất.

“Cô ấy đâu rồi?”

“Kiba!!!” – Nữ hoàng lại lên tiếng – “Đòn tia chớp của Kaori phải được cảm nhận bằng chính năng lực của ngươi. Ngươi phải tìm ra hướng chuyển động cô ấy. Kaori di chuyển rất nhanh, tung đòn cũng rất nhanh.”

Kiba đứng lặng một lúc, nhắm mắt lại. “Cảm nhận hướng chuyển động của Kaori...”

Xoẹt!

Kiba bị trúng đòn của Kaori. Anh bị chém một đường ngay cánh tay phải. “Cô ấy nhanh quá, mình không thấy được.”

Kiba cố gắng lấy lại bình tĩnh, dùng năng lực để cảm nhận được Kaori. Cô đang bay xung quanh anh, bay rất nhanh.

Bên trái, rồi lại bên phải, trước mặt...

Keeng!

Sau lưng!

Kiba quay người và theo phản xạ, anh giơ kiếm lên đỡ. Trúng phóc! Hai thanh kiếm va vào nhau với hai lực cực mạnh, phát ra cả tia lửa. Kaori kéo một đường thật dài trên kiếm của Kiba, rồi lại biến mất.

Dường như lúc này Kiba đã có thể cảm nhận được mọi hướng chuyển động của Kaori. Đôi mắt anh đột ngột trở nên vô hồn, nhìn xung quanh.

“Đến rồi!”

Anh giơ cao kiếm, chờ đợi. Mấy giây sau, Kaori xuất hiện, lao nhanh tới. Tay của Kiba đưa xuống, chuẩn bị giáng một đòn vào vai của cô.

Lưỡi kiếm đang chạm đến da thịt của Kaori từng chút một. Đột nhiên, Kiba dừng tay lại, đúng lúc thanh kiếm cứa một đoạn nhỏ ở vai của Kaori. Máu rỉ ra, đỏ tươi.

Anh vội vã thu kiếm về, tự hỏi mình đang hành động kiểu gì? Anh chỉ muốn cô trở lại bình thường, chứ không phải giết cô như một tên ác quỷ.

Kaori dường như chẳng để tâm đến vết thương nhỏ xíu trên vai. Cô vẫn tiếp tục ra đòn tấn công Kiba, thậm chí còn mạnh hơn trước.

“Kaori, tỉnh lại đi!”

Kaori chĩa thẳng kiếm, lao tới, nhắm thẳng vào ngực của Kiba.

Anh né sang một bên, nắm chặt lấy bàn tay đang cầm kiếm của cô, kéo cô vào lòng.

Môi chạm môi, Kiba hôn Kaori một cách thật dịu dàng. Đã bao nhiêu lâu rồi anh không được cảm nhận đôi môi của cô. Nó vẫn vậy, vẫn cái cảm giác có một thứ gì đó cồn cào đến khó tả. Đôi môi mọng ướt của cô lúc nào cũng khiến anh phải chao đảo.

“Anh yêu em, Kaori!”

Kiba?

Có thật là anh không?

Anh sẽ không bỏ rơi em lần nữa chứ, nếu như em quay lại bên anh?

Thanh kiếm trên tay Kaori từ từ biến mất. Thân người cô đột ngột phát sáng, đôi tay từ từ ôm lấy Kiba. Từ khóe mắt của cô, hàng nước mắt đang chảy dài xuống. Anh đây rồi! Anh đã ở đây rồi!

“Bên em lần này... và đừng bao giờ rời xa em nữa... được không?”

Kiba buông Kaori ra. Cô đã trở lại. Đôi cánh trắng tinh khiết, cặp mắt màu xanh ô liu tuyệt đẹp. Hào quang xung quanh người cô cũng dần dần trở lại màu trắng.

“Không thể nào...” – Kazuo bất động như tượng, nhìn sự việc đang xảy ra trước mắt.

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự toán của hắn.

Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9 Tap 2
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_20 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Polly po-cket